Dân chơi xứ Trung làm ả gái điếm đau nhăn nhó mặt, cái khi gặp nhau cả hai đều xung nên làm cũng mãnh liệt. Tụi em làm phải ba bốn lần mới thấy đã. – Hèn gì mà… Tôi cười nhếch mép nói như vậy thì Vân có phần ngại ngùng hơn nữa rồi mới khẽ mà nói: – Anh… anh lại trêu em rồi, em cũng không muốn làm chuyện đó với anh Lâm đâu, một lần em làm sai tài liệu, Phịch thủ xứ Trung khiến ả gái điếm đau nhăn nhó mặt anh ấy nói đỡ và sửa cho em thì em mới không bị đuổi việc đấy anh ạ. Dần dần thì anh ấy gạ em. – Thế em có sợ người yêu em biết không? – Em có chứ! Nhưng chỉ mỗi anh biết chứ công ty cũng chẳng có